Câu Chuyện Buồn Của Tôi
Date: Thursday, October 13 @ 16:47:34 EDT
Topic: Bạo Hành Gia Đ́nh


KT

LTS. Đây là chuyện buồn thực sự của chính tác giả KT, người đă t́m đến nhân viên BPSOS qua Chương Tŕnh Cộng Đồng Chống Bạo Hành Trong Gia Đ́nh từ tháng 6, năm 2009 để được giúp đỡ và sau đó được vào nhà tạm trú nương náu một thời gian. Hiện nay, KT đă vượt qua được bao nhiêu gian truân, khốn khó. KT hiện đang làm việc tại một văn pḥng luật sư và tiếp tục theo học Cao Học tại Đại Học Virginia.

Tôi biết ḿnh đẹp, mà con gái đẹp th́ đa truân. Nhưng đàn ông nào mà không muốn vợ đẹp. Tôi có bằng cử nhân ở Việt Nam và một công việc tương đối tốt. Tôi t́nh cờ quen anh trong một lần đi ăn với cô bạn tại một nhà hàng. Bề ngoài trông anh như một người đàn ông chững chạc và thành đạt.



Sau lần đó chúng tôi có gặp nhau đi uống nước và tṛ chuyện thêm một vài lần nữa th́ anh trở về Mỹ. Anh có số phone của tôi và gọi cho tôi thường xuyên để tṛ chuyện. Chúng tôi chia sẻ nhiều thứ trong cuộc sống như những người bạn. Vào thời gian đó anh bị áp lực nhiều thứ trong cuộc sống và anh nói anh rất cần một người bạn để chia sẻ. Tôi mến anh nên cũng dành nhiều thời gian tṛ chuyện cùng anh. Rồi t́nh cảm dần vun đắp và anh nói yêu tôi sau vài tháng. Anh bày tỏ t́nh cảm nồng thắm và làm nhiều việc cảm động khiến tôi rất tin tưởng vào t́nh yêu nơi anh.

Anh về Việt Nam thăm tôi thêm lần nữa và chúng tôi làm lễ đính hôn. Trong thời gian chờ đợi visa để qua Mỹ cùng anh th́ tôi phát hiện ra anh đă giấu tôi rất nhiều chuyện và càng chứng tỏ anh không phải là một người đàn ông chung thủy. Là một cô gái rất tự tin và tự trọng tôi không muốn cho phép ḿnh bị lừa dối trong t́nh cảm. Nhưng v́ yêu anh và sự khẩn nài xin tha thứ của anh nên tôi xiêu ḷng bỏ qua. T́nh yêu khiến tôi mù quáng tin vào một tương lai tươi sáng qua những lời hứa hẹn nơi anh là anh sẽ thay đổi và bù đắp.

Cuộc ra đi của tôi mới nh́n vào thấy đẹp như mơ trong mắt bạn bè, người thân. Sang đến Mỹ theo diện hôn thê, tôi được đưa thẳng đến nhà hàng của anh để làm việc từ sáng sớm đến tối mịt mới được về nhà. Nơi đó có cha mẹ anh cùng làm việc cho anh. Mẹ anh suốt ngày quắc mắt t́m sai sót của tôi để than phiền khiến tôi rất mệt mỏi về tinh thần lẫn thể chất. Tôi cũng dần thấy sự thay đổi trong thái độ của anh đối với tôi, không c̣n sự yêu thương chiều chuộng mà thay vào đó là thái độ gắt gỏng ngang bướng. Tôi buồn nhiều nhưng vẫn gắng gượng vun đắp hạnh phúc gia đ́nh và làm vừa ḷng cha mẹ chồng.

Một tháng rồi hai tháng trôi qua tôi không nghe anh nói ǵ đến việc làm giấy tờ cho tôi. Mỗi ngày của tôi trôi qua với hơn 14 tiếng đồng hồ vất vả làm việc ở nhà hàng. Ngoài ra tôi c̣n phải chịu đựng thái độ khắt khe vô lư của mẹ chồng và những va chạm với anh trong cuộc sống. Tôi vô cùng mệt mỏi.

Trước đó anh đă đồng ư với tôi là tôi sẽ đi học để t́m công việc chuyên môn và ổn định cuộc sống v́ tôi không thích làm việc ở nhà hàng. Tôi hỏi th́ anh phớt lờ. Rồi một ngày v́ một chuyện hiểu lầm mà mẹ anh xúc phạm tôi nặng nề ở nhà hàng. Tôi đau đớn lê chân lang thang ra đường để tránh thái độ thiếu kiểm soát đối với bà ấy. Tôi tủi thân và đau ḷng. Tôi biết tôi không thể chịu đựng hơn được nữa.

Tôi nói với anh tôi sẽ không đến nhà hàng làm việc nữa. Tôi sẽ t́m một công việc khác. Và may mắn là tôi đă t́m được một công việc vừa ư tuy là mức lương không cao. Tôi tự nhủ ḷng từ nay sẽ yên ổn chăm lo gia đ́nh riêng và tập trung vào công việc học hành hơn v́ sẽ không c̣n đụng chạm với mẹ chồng tôi nữa. Nhưng vấn đề ở đây là chồng tôi có điều ǵ đó không ổn mà tôi không hề hay biết. Anh phản đối công việc mới của tôi và muốn tôi tiếp tục đến nhà hàng của anh cúi đầu xin lỗi mẹ anh, tiếp tục làm việc ở đó và chịu đựng.

Nhưng tôi không đồng ư và điều đó khiến mối quan hệ của chúng tôi càng căng thẳng hơn nữa. Anh đối xử với tôi hời hợt và gắt gỏng giống như tôi là vật sở hữu gây phiền toái đến anh. Tôi bị tổn thương và buồn phiền rất nhiều nhưng vẫn tin tưởng là anh yêu thương tôi nên mới mang tôi đến bên anh. Và tôi vẫn ngây thơ gắng gượng chịu đựng thái độ của anh. Nhiều lúc tôi có cảm giác rất cô độc. Anh luôn gắt gỏng, lạnh nhạt với tôi và luôn có vẻ giấu giếm một điều ǵ đó mà tôi không được quyền biết.

Sau này tôi mới biết lúc đó anh đă phản bội tôi, cặp kè lén lút với người phục vụ trong nhà hàng của chúng tôi. Và đó là lư do anh thay đổi thái độ hay làm tổn thương tôi. Rồi mọi sức chịu đựng đều có giới hạn và chuyện ǵ phải đến đă đến. Anh đánh tôi trong lúc tôi kiên quyết thu dọn hành lư ra đi. Tôi thật sự không biết anh muốn ǵ nơi tôi khi cố gắng giữ tôi lại trong khi không c̣n yêu tôi nữa. Có lẽ anh biết rằng tôi có đủ yếu tố làm một người vợ tốt. Anh không muốn buông tôi ra nhưng lại muốn tôi ở lại sống một cuộc sống tủi nhục. Anh biết điểm yếu của tôi là yêu thương anh nên anh dùng lời ngọt ngào thuyết phục tôi ở lại. Rồi tôi cũng xiêu ḷng. Nhưng vấn đề cốt lơi vẫn c̣n đó. Anh tiếp tục lừa dối và làm tổn thương tôi. Trong một cuộc căi vă khác anh đánh tôi thậm tệ đến chảy máu. Lần này th́ tôi không thể chịu đựng sự hành hạ của anh được nữa. Tôi chạy ra đường thoát thân và người đi đường giúp tôi gọi cảnh sát. Anh bị bắt vào tù và tôi bay qua Virginia nơi có gia đ́nh d́ tôi, người thân duy nhất của tôi tại Mỹ.

Tôi qua đó và bắt đầu một cuộc sống vất vả tủi thẹn khi phải vào nhà t́nh thương của chính phủ sau một tuần ở tạm nhà d́ tôi. Tại nhà t́nh thương dành cho phụ nữ bị bạo hành, tôi được chỉ dạy cách tự bảo vệ chính ḿnh. Tôi được học về quyền làm con người trên xứ Mỹ. Không ai có quyền đối xử thô bạo và xâm phạm đến bạn trên xứ Mỹ này. Người phụ nữ đặc biệt được tôn trọng và bảo vệ. V́ tôi là người Việt Nam nên tôi được giới thiệu đến tổ chức phi lợi nhuận của người Việt để dễ dàng hơn trong công tác hỗ trợ.

Tôi được chuyển đến tổ chức BPSOS nằm trong một ṭa nhà cao đẹp ở thành phố Falls Church, Virginia. Lần đầu tiên đến đó tôi rất ngỡ ngàng v́ tôi không ngờ bên Mỹ lại có một tổ chức phi lợi nhuận của người Việt Nam lớn mạnh và chuyện nghiệp như vậy. Tôi được tiếp xúc với cô Thiên Thơ, quản lư viên hỗ trợ những trường hợp bị bạo hành gia đ́nh. Tôi được hỏi thăm ân cần và được quan tâm đến từng nhu cầu trong cuộc sống của tôi về chỗ ở, tiền ăn uống, chỗ khám bệnh, bác sĩ tâm lư, hỗ trợ xin việc làm. Cũng có luật sự hỗ trợ miễn phí về vấn đề di trú. Tôi rất mừng v́ có một tổ chức người Việt nam đứng ra nhiệt t́nh giúp đỡ tôi mọi thứ miễn phí trong lúc tôi cùng kiệt như vậy. Cô Thiên Thơ không những giúp đỡ tôi như những người khách của BPSOS mà cô ấy c̣n động viên tôi rất nhiều trong cuộc sống thường ngày giúp tôi lấy lại niềm tin vui sống. Cô ấy c̣n tạo điều kiện giúp tôi tham gia nhiều công tác xă hội khác để giúp đỡ lại những người kém may mắn như tôi lúc trước. Tôi biết ơn cô Thiên Thơ rất nhiều.

Giờ đây, sau gần hai năm đến Mỹ với rất nhiều bất hạnh xảy ra cho tôi, nhưng với sự cố gắng vươn lên và sự hỗ trợ to lớn của BPSOS, tôi đă thật sự đứng vững trên đôi chân của ḿnh. Luật sư thiện nguyện đă giúp xin được thẻ xanh cho tôi và tôi đă trở thành thường trú nhân hợp pháp trên đất Mỹ. Tôi cũng đang có một việc làm ổn định trong một văn pḥng luật sư và đang tham gia khóa học Cao học tại một trường Đại học ở Virginia. Cuộc sống của tôi từ một hoàn cảnh bế tắc và đau đớn nay đă tươi sáng và tự do hơn. Tôi có thể làm bất cứ điều ǵ ḿnh mơ ước mà không hề phải khổ lụy v́ ai. Vết thương ngày xưa dù chưa lành hẳn nhưng nó đă giúp tôi mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Qua câu chuyện buồn của riêng tôi, dù tôi đă thu gọn rất nhiều chi tiết nhưng có một điều tôi muốn chia sẻ với các bạn nữ lập gia đ́nh nơi xứ người chẳng may rơi vào hoàn cảnh như tôi. Các bạn phải nhận biết đâu là t́nh yêu và sự quan tâm đích thực và đâu là cuộc sống chịu đựng trong hoàn cảnh bị bạo hành gia đ́nh. Nếu người đàn ông của bạn thực ḷng thương yêu bạn th́ họ sẽ không bao giờ đối xử làm bạn tổn thương cả về tinh thần lẫn thể chất. Nếu bạn rơi vào hoàn cảnh như tôi th́ hăy mạnh mẽ phản đối và t́m một tổ chức thiện nguyện giúp đỡ bạn. Bạn đừng ngại không có nơi nương tựa mà phải bám víu vào chính người làm tổn thương ḿnh. V́ tất cả những người đàn ông bạo hành luôn hiểu được tâm lư sợ hăi của bạn nên họ càng kiểm soát và đối xử với bạn tệ hại hơn. Hoa Kỳ là một đất nước tự do và đề cao nhân quyền. Có rất nhiều tổ chức vô vụ lợi bảo vệ phụ nữ sẵn sàng giúp đỡ bạn như tổ chức BPSOS đă giúp tôi. Hăy mạnh mẽ lên tiếng, quyết định t́m cách giải thoát cho chính bản thân ḿnh và vươn lên đến một cuộc sống tốt đẹp, tự lập, tự do hơn.

Một lần nữa tôi xin chân thành cám ơn BPSOS đă giúp đỡ tôi trong thời gian qua để ngày nay tôi tự tin sống một cuộc sống độc lập và có ích cho xă hội. Tôi xin chúc các chị em có hoàn cảnh giống tôi đều sáng suốt t́m ra được đường đi tốt đẹp hơn cho cuộc đời ḿnh.

Nếu các bạn có thắc mắc về vấn đề bạo hành trong gia đ́nh, xin gọi BPSOS số: 703-538-2190 tại Falls Church, Virginia; 301-439-0505 tại Silver Spring, Maryland; 218-530-6888 tại Houston, Texas.

Chương Tŕnh Cộng Đồng Chống Nạn Bạo Hành Trong Gia Đ́nh của UBCNVB được sự tài trợ của Door of Hope, Fairfax County Consolidated Funding Pool (FY08) và U.S. Department of Justice, Office on Violence against Women, Legal Assistance for Victims Grant Program (2006-WL-AX-0036)./.







This article comes from Mach Song - Life Stream
http://www.machsong.org

The URL for this story is:
http://www.machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=2294