Bị Bạo Hành
Nirupa Narayan
Bài viết này tŕnh bày về t́nh trạng di trú cho nạn nhân của sự bạo hành. Luật di trú rất là phức tạp; v́ thế bài viết này chỉ đề cập tới những vấn đề cơ bản. Luật di dân liên quan đến những ai nhập cảnh vào Hoa Kỳ, có thể cư ngụ và bao lâu. Luật di dân là luật quốc gia hay luật liên bang, nghĩa là có hiệu lực cho cả nước và mỗi tiểu bang đều giống nhau. Chỉ có nhân viên của chính phủ Hoa Kỳ mới có thể cho phép người di dân ra vào hay ở lại Hoa Kỳ.
Hầu hết trong mọi chúng ta ai cũng đều biết rằng nếu một người được sinh ra tại Hoa Kỳ th́ người đó được công nhận là công dân Hoa Kỳ. Tuy nhiên, nhiều người được sinh ra ở nước ngoài cũng có thể được công nhận là công dân Hoa Kỳ nếu ba mẹ của họ là công dân Hoa Kỳ, hoặc làm giấy nhập tịch Hoa Kỳ cho họ. Công dân Hoa Kỳ chưa bao giờ bị trục xuất hay ngăn chặn vào nước Mỹ.
Công dân Hoa Kỳ có thể ở nước ngoài măi măi mà không sợ bị mất t́nh trạng di trú của ḿnh. Không phải là công dân Hoa Kỳ th́ không có sự bảo vệ này.
Nếu không phải là công dân Hoa Kỳ mà phạm vào một số tội nào đó, hay không có giấy thông hành hay giấy tờ di dân khác, người đó có thể bị trục xuất khỏi Hoa Kỳ.
Sau đây là vài t́nh trạng di trú thông thường:
- Công dân Hoa Kỳ
- Thường trú nhân (thẻ xanh)
- Người có giấy thị thực thông hành (visa) chẳng hạn như visa du lịch, giấy phép đi làm, hay giấy xác nhận t́nh trạng tị nạn;
- Người ở quá hạn visa, người nhập cư bất hợp pháp, nghĩa là không có giấy tờ nào cả.
Nếu là người quốc tịch Mỹ hay người có thẻ xanh chánh thức (thẻ xanh gia hạn mỗi 10 năm), th́ những người này không cần giúp đỡ về t́nh trạng di trú.
Người bảo trợ họ sang đây không thể trục xuất họ được.
Công dân Hoa Kỳ và thường trú nhân có thể điền đơn bảo trợ cho vị phối ngẫu và con của họ. Có đôi lúc trong vài trường hợp, công dân Hoa Kỳ hay thường trú nhân quấy nhiễu hay xúc phạm đến vợ hay con của họ; họ không tiến hành hồ sơ hoặc thậm chí c̣n đe doạ rằng sẽ không tiếp tục hồ sơ để cho vị phối ngẫu của họ hay người con được chấp thuận là thường trú nhân.
Họ nói rằng “Nếu như mày gọi cảnh sát, tao sẽ trục xuất mày” và “Tao sẽ trả mày về nước nếu mày không nghe theo lời tao” hay “nếu như mày không làm điều tao ra lệnh, tao sẽ ngưng ngay hồ sơ không tiếp tục làm giấy thẻ xanh cho mày nữa.”
Quốc Hội không muốn những người bạo hành này dùng di trú để chế ngự hay đe doạ nạn nhân; v́ thế Quốc Hội đă thông qua đạo luật giúp những chị em phụ nữ bị bạo hành và đạo luật này tiếng Anh gọi là Violence Against Women Act và viết tắt là (VAWA). Đạo luật này cho phép người bị bạo hành tự điều chỉnh t́nh trạng di trú cho chính họ. Đạo luật chỉ giúp cho vợ hay con của công dân Hoa Kỳ hay thường trú nhân bởi v́ họ cũng là những người đă được nộp đơn trước. Nạn nhân có thể điền đơn cho chính họ ngay cả khi chồng của họ đă nộp đơn rồi nhưng chưa hoàn tất và đang chờ cứu xét. Ai mà điền đơn điều chỉnh t́nh trạng di trú thông qua đạo luật VAWA đươc gọi là tự bảo lảnh “self-petitioner”.
Người tự đứng đơn cho họ cần phải nộp đơn I-360 để được hưởng những quyền lợi này. Điền đơn này họ sẽ được nhận thẻ xanh.
Trong trường hợp này nạn nhân phải chứng minh rằng cô ta thật sự là vợ chồng với nhau, và cô ta bị hành hạ, bị ảnh hưởng đến thể xác hay tinh thần, và cô ta là một công dân tốt. Cô ta cũng có thể dùng những bằng chứng khác để chứng minh cho sự ngược đăi của người chồng cô ta.
Nạn nhân của sự bạo hành cũng có thể nộp đơn này nếu như cô ta đang sống với chồng hay là không có sống chung với nhau. Cô ta có thể nộp đơn này không quá hai năm sau khi ly dị hay nếu như cô ta biết được rằng hôn nhân của cô ta bị lừa dối bởi v́ chồng cô ta song hôn nghĩa là chồng cô ta đă có vợ rồi. Cô ta cũng có thể đủ điều kiện nộp đơn này nếu như chồng của cô ta đối xử ngược đăi với con của cô ta. Nếu như nạn nhân đă bị lệnh trục xuất, khi đó cô ta có thể nộp đơn xin được bảo vệ dựa vào những luật lệ dành cho những nạn nhân của sự bạo hành. Cô ta cũng có thể kháng nghị huỷ bỏ việc trục xuất trướcViên Toà Di Trú bởi v́ cô ta là nạn nhân của sự bạo hành.
Ngoài việc nộp đơn I-360 cho chính họ, những nạn nhân này cũng cần phải nộp đơn I-485 là đơn để cấp thẻ xanh. Nếu như chồng cô ta đă nộp đơn rồi cho cô ta, và cô ta có thể nói hay viết thư tới Văn Pḥng Di Trú rằng cô ta là nạn nhân của sự bạo hành và cô ta có thể là không cần phải nộp đơn I-485 lần nữa.
Đôi lúc nạn nhân của sự bạo hành được thẻ xanh có giá trị trong hai năm hay c̣n gọi là thẻ xanh có điều kiện. Điều này có nghĩa là chồng của cô ta đă nộp đơn cho họ. Bởi v́ hôn nhân của họ chưa được 2 năm, Sở Di Trú chỉ cấp cho cô thẻ xanh tạm có điều kiện.
Thông thường thẻ xanh có điều kiện cần phải nộp đơn với sự hợp tác của người chồng để được thẻ xanh chánh thức. Tuy nhiên, nạn nhân của sự bạo hành có thể tự điền đơn xin miễn I-751 không cần sự hợp tác của người chồng mà đă nộp đơn bảo lảnh họ sang Hoa Kỳ. Đơn này gọi là đơn xin được “miễn điều kiện phải có sự hợp tác của chồng” bởi v́ lư do bị người chồng ngược đăi.
Nạn nhân cũng cần chứng minh rằng cô ta thật sự là vợ chồng với nhau và cô ta đă bị ngược đăi do sự bạo hành trong gia đ́nh. Cô ta cũng cần chứng minh rằng cô ta bị ảnh hưởng về thể xác hay tinh thần do người chồng bạc đăi. Cô ta cũng có thể nộp đơn này ngay cả khi cô ta đang bị ly dị và cũng không nhất thiết rằng cô ta đă thành hôn trong bao lâu.
Nếu như nạn nhân không thành hôn với người hành hung hay nếu người hành hung cô ta không phải là công dân Hoa Kỳ, th́ cô ta cũng có thể đủ điều kiện xin chiếu kháng U Visa. Chiếu khán visa đặc biệt này chỉ dành cho nạn nhân của những việc phi pháp bao gồm cả sự bạo hành. Để xin visa này, những tội phạm này phải bị tố cáo tới cảnh sát hay một vài cơ quan chính quyền nhà nước. Đơn này cần có chứng nhận từ cơ quan chính quyền để xác nhận đó là những nơi điều tra, truy tố, và khởi tố về tội h́nh sự. Chiếu kháng này có giá trị trong ṿng ba năm và sau đó nạn nhân cũng có thể nộp đơn xin thẻ xanh. Cô ta cũng có thể có đủ tiêu chuẩn theo diện tị nạn nếu như cô ta sợ trở về nước của cô ta bởi v́ cô ta bị phạt hay sẽ bị trả thù bởi người hành hung hay gia đ́nh của người hành hung đó nếu như cô ta trở về quê hương của cô ta.
Quư vị nên nhớ rằng, luật di trú rất phức tạp, và thường xuyên thay đổi. T́m ra phương cách nào tốt nhất đôi lúc cũng rất là khó khăn. Mỗi hồ sơ cũng cần có những điều kiện và giấy tờ yêu cầu khác nhau. Nếu những ai có nhu cầu về vấn đề này và cần sự giúp đỡ, quư vị nên t́m đến luật sư chuyên về di trú nào có nhiều kinh nghiệm trong việc giúp đỡ những nạn nhân của sự bạo hành.
Nếu như quư vị, thành viên trong gia đ́nh của quư vị, hay một người bạn của quư vị cần giúp đỡ, chúng tôi có số điện thoại miễn phí trực tiếp hoạt động 24 tiếng mỗi ngày của chương tŕnh chống Bạo Hành trên Toàn Quốc qua số điện thoại: 1-800-799-7233.
Số tổng đài này có tới 139 ngôn ngữ khác nhau và có thể giúp nạn nhân giải quyết một số vấn đề cũng như cung cấp cho nạn nhân thông tin về những văn pḥng hay cơ quan địa phương để giúp đỡ quư vị.
Nếu quư vị biết có ai là nạn nhân của sự bạo hành trong gia đ́nh và cần sự giúp đỡ về t́nh trạng di trú, xin quư vị liên lạc với BPSOS tại văn pḥng trung ương hay chi nhánh. Thông tin liên lạc của văn pḥng được đăng tải ở trang 11.
Mạch Sống Số 43, tháng 1, 2006