Chuyển Hoá Khổ Đau
Date: Monday, July 02 @ 14:16:46 EDT
Topic: Bạo Hành Gia Đ́nh


Thiên Thơ
Chương Tŕnh CADV

Đây là câu chuyện đời của Sharon B trong tập san Revolution, quyển 5: 2011-2012 của cơ quan Action Alliance. Cô đă nói lên những đau khổ tuổi thơ và những cố gắng khó khăn nhất để hàn gắn lại gia đ́nh, chuyển hóa oan nghiệt thành tha thứ, trị lành những chấn thương nội tâm do tội lỗi của người thân gây nên. Cô đă mất trên hai mươi năm mới t́m lại được thăng bằng trong cuộc sống nhờ các chuyên gia tâm bệnh và các nhóm hỗ trợ nạn nhân bị bạo hành gia đ́nh.

Chúng tôi xin phép phiên dịch lại tâm sự của Cô Sharon B t́nh nguyện viết trong tập san Revolution nhân dịp liên hoan 30 năm phát huy và mở rộng các dịch vụ giúp đỡ, hỗ trợ các nạn nhân bị đối xử cay nghiệt, tàn nhẫn, gây chấn thương nội tâm trầm trọng đến nỗi phải tự vẫn.



"Câu Chuyện Sharon B"

"Cha tôi bắt đầu có hành động tội lỗi về t́nh dục đối với tôi khi tôi khoảng 8 tuổi. Một hôm, em gái tôi đi vào pḥng ngủ ba mẹ, thấy tôi nằm trong chăn mền với cha tôi. Khi mẹ tôi đi làm về, em gái tôi hỏi mẹ tại sao tôi nằm trong giường với cha. Cha mẹ tôi căi vă lẫn nhau. Tôi được mẹ đưa đến văn pḥng bác sĩ để khám xét và cha tôi không lâu sau đó bỏ nhà ra đi.

Cha tôi được quyền thăm viếng ba đứa con gái. Hành động bỉ ổi của ông vẫn tiếp tục trong nhiều năm. Trong những năm đầu 1980, không có những số điện thoại chiếu trên màn ảnh truyền h́nh, bảo mọi người "Hăy gọi số này để được giúp đỡ". Tôi cảm thấy thật trơ trọi và không được ai giúp đỡ lúc ấy.

Hành động tội lỗi của cha tôi chưa bao giờ được ai nói đến, mặc dù chuyện đó vẫn tiếp diễn.

Tôi gần như không muốn sống. Tôi trở thành nghiện ngập thuốc phiện và rượu. Tôi đă lấy một người đàn ông không tốt đối với tôi và sau khi có hai đứa con trai, tôi bỏ chồng. Sau khi quan hệ với một người khác, sanh một đứa con gái, những chuyện tội lỗi của người cha vẫn hằn sâu trong tâm trí tôi.

Vào tuổi 31, tôi uống thuốc tự tử. Người bạn trai của tôi phá cửa vào pḥng tắm, và tôi được chở vội vào nhà thương để bơm rửa thuốc trong người ra.

Một y tá nói chuyện với tôi về sự tự vẫn, đề nghị tôi gặp bác sĩ để trị liệu. Tôi nghe theo lời khuyên và lấy hẹn. Bác sĩ chuyên khoa lắng nghe phần nào câu chuyện tôi bị cha tôi xúc phạm về t́nh dục lúc ấu thơ, bảo tôi là bà không hiểu những ǵ tôi đă chịu đựng nhưng bà có đọc vài quyển sách tương tự như vậy.

Tôi không bao giờ trở lại một bác sĩ nào nữa. Nỗi đau về những ǵ đă trải qua của một nạn nhân trong tuổi ấu thơ vẫn tiếp tục câu thúc trói buộc tôi.

Tôi không có ai để tṛ chuyện cho măi đến khi tôi bắt đầu tham dự Lễ Mục Sư Đoàn Thụ Phong Đời Sống Mới ở Woodbridge và học hỏi nơi Exodus, một mục sư trị bệnh cho những người trải qua các thảm cảnh loạn luân, bị hiếp dâm, và ngược đăi. Lần đầu tiên tôi đă có thể tiếp xúc với những người lạ hiểu được nỗi khổ, sự tức giận, cô đơn, sự hận thù và mọi thứ cảm xúc khác đă sôi sục trong tâm tôi do hành động tội lỗi xúc phạm về t́nh dục của người thân gây ra.

Sau khi tham dự những buổi họp của Exodus, tôi có thể bắt đầu đối phó với những ǵ tôi đă chịu đựng, cảm thấy khá hơn về bản thân và cuộc sống. Tôi đă có thể cho cha tôi biết ông ấy hầu như phá hoại cả cuộc đời tôi như thế nào. Tôi đă có thể hỏi mẹ tôi v́ sao bà không cứu tôi ra khỏi chuyện ô nhục đó.

Điều giúp tôi tiến nhanh trong hoàn cảnh một người c̣n sống sót là ḷng tha thứ. Tôi sẽ không bao giờ quên ngày cha tôi quỳ sụp xuống đất xin tôi tha thứ. Hai cha con là những người bạn tốt khi cha tôi qua đời năm 2007. Mẹ tôi và tôi liên lạc với nhau thật tuyệt diệu và hai mẹ con có thể nói với nhau bất cứ điếu ǵ cần nói. Sự tha thứ là thử thách gay go nhất đối với tôi để có thể hoàn toàn thứ lỗi, bỏ qua tất cả mọi tội lỗi oan nghiệt, nhưng tôi đă làm được điều ấy. Tôi thực là một người c̣n sống sót."

Câu chuyện đời đắng cay của cô Sharon B khiến chúng tôi nhớ lại một bộ phim chiếu trên Life Time Movie Network tại Virginia Hoa Kỳ. Vào khoảng trời choạng vạng tối, một người cha say sưa, trụy lạc đă ôm chặt đứa con gái của ḿnh vừa tṛn 18 tuổi, định dở tṛ loạn luân trên chiếc tàu riêng của ông ta đậu ngoài bờ biển. Bị cha tấn công bất th́nh ĺnh khi đang ngồi vui vẻ tṛ chuyện với cha trên chiếc ghế đệm, cô gái kinh ngạc, hoảng sợ, vùng vẫy đứng dậy cố thoát ra khỏi ṿng tay cuồng ngông nhưng cô bị trợt chân té ngă ngữa trên boong tàu. Cô vô cùng sửng sốt, sợ hăi khi thấy người cha say sưa loạng choạng té xấp theo đè nặng lên người cô, vẫn ôm gh́ lấy thân thể cô để cố ư dâm loạn. Bản năng tự vệ của tuổi trẻ khiến cô ta quơ vội hai tay trên sàn tàu t́m một vật ǵ có thể giúp cô nhanh chóng thoát khỏi thân xác nồng nặc rượu thịt của người cha đang cố dỡ tṛ tà vạy như một con dă thú. Đột nhiên cô gái vớ được một cây sắt đinh ốc nằm cách đầu cô ta chừng vài tấc trên sàn tàu. Cô ta nhanh tay nắm chặt cây sắt đập vào đầu người cha, cố hất mạnh ông ta ra để thoát thân. Rủi thay cây sắt có đinh nhọn đă cắm chặt vào đầu người cha. Máu trên đầu người cha tuôn chảy, văng vào đầu tóc, mặt mày, quần áo cô gái. Ông ta đau đớn buông thả cô con gái ra, lồm cồm ḅ dậy. Bị mất thăng bằng ông ta lảo đảo, té đập đầu vào chiếc bàn sắt đựng dụng cụ sửa tàu cạnh chiếc ghế đệm, rồi ngă phịch xuống boong tàu bất tỉnh. Cô con gái quá hoảng sợ bỏ chạy một mạch về nhà, chung ngay vào pḥng tắm, cởi bỏ vội quần áo đầy máu trên người, bước nhanh vào bồn tắm để xả rửa sạch các vết máu trên đầu cổ mặt mày, thân thể cô ta. Nghe tiếng con gái chạy về nhà, người mẹ mở cửa pḥng tắm, thấy quần áo đầy máu vứt trên sàn nhà, bà gặng hỏi việc ǵ đă xảy ra. Cô gái ôm mẹ khóc ngất, kể hết sự t́nh cho người mẹ. Bà mẹ vội vàng bảo cô con gái hăy nằm yên trong pḥng để bà chạy ra tàu xem mọi việc ra sao. Bà không quên xách theo cây súng trường bà dùng hàng ngày để đi săn. Thằng con trai nhỏ khoảng 8 tuổi chạy theo mẹ đ̣i ra tàu chơi. Bà mẹ bảo cậu bé ở nhà trông coi nhà chờ bà về v́ trời đă tối. Đi qua khu rừng rậm, bà đến băi biển chỗ tàu đậu, lên tàu xem người chồng ra sao. Lúc ấy, ông ta đă lết ra gần lối đi lên tàu, có lẽ để cầu cứu. Ông ta có lẽ đă vốc nước biển lên rửa vết thương trên đầu sau khi gỡ cây sắt đinh ốc ghim trên đầu ra, rồi kiệt sức gục mặt xuống sàn tàu ngất xỉu, đầu tóc ướt đẩm máu và nước biển. Bà vợ xốc ông ta lên thấy máu trên đầu ra quá nhiều, ướt cả mặt mủi, quần áo, sàn tàu. Bà để tay lên mủi ông ta th́ không c̣n nghe thấy hơi thở nữa. Bà vợ đặt người chồng nằm xuống, áp ngực vào tim để nghe nhịp tim. Sau vài giây đắn đo, bà lôi xác chồng đến chỗ ghế ngồi lái tàu, rồi một ḿnh nổ máy tàu chạy ra xa ngoài biển khơi. Khi tàu ra khá xa ngoài biển khơi bà đổ dầu lên thân thể người chồng và boong tàu, thả một xuồng máy nhỏ trên tàu xuống biển. Bà gài thuốc nổ trên tàu, bước ra ngoài phía lối đi, bắn một phát súng vào đầu người chồng, và châm lửa đốt tàu. Thật lanh lẹ bà nhảy xuống chiếc xuồng, nổ máy chạy về nhà. Chiếc tàu lớn mang thân xác người chồng chạy chừng vài giây đồng hồ th́ nổ tung và bốc cháy dữ dội. Bà vừa về đến nhà, cậu con trai nhỏ hỏi mẹ ngay: "Bố đâu mẹ? Con nghe tiếng súng, tiếng nổ?" Bà mẹ nói: "Bố con đă đi xa lắm rồi!"

Có những hành động sai lầm nhỏ nếu không chặn đứng kịp thời, đúng lúc sẽ có thể đưa đến hậu quả tai hại khó lường có khi đến mất mạng về sau. Phụ nữ bản chất yếu đuối, hay sợ hăi, đôi khi bỏ qua những lỗi lầm lớn của người thân, vô t́nh khuyến khích họ càng ngày càng lúng sâu vào tội lỗi. Một người hành động sai lầm, không ai ngăn cản, nhắc nhở để sửa sai sẽ dễ có khuynh hướng tái phạm lỗi lầm, có khi c̣n phạm lỗi tệ hại hơn trước. Phụ nữ lúc nào cũng nên thận trọng, sáng suốt lo nhắc nhở chồng con nên từ bỏ những thói quen xấu như cờ bạc, rượu chè, hút sách, hay ăn chơi, trác táng. Nếu cứ xem thường, sơ hở, bỏ qua cho êm chuyện th́ đôi khi, những chuyện trớ trêu, oan nghiệt, đáng tiếc có thể xảy ra như hai câu chuyện nói trên. Một người cha ruột nhẫn tâm ăn nằm, chung chạ với con gái của ḿnh khi nó chỉ là đứa con nít mới lên 8 tuổi, khiến cô gái phải sống khổ nhục hơn hai mươi năm trời mới gột rửa được những nhơ nhuốc tuổi thơ. Cô gái thứ hai mới 18 tuổi đă mang tội giết cha để tự vệ, tránh không bị cha làm ô nhục tấm thân. Bà mẹ cô gái, v́ quá thương con nên đă phi tan thân xác chồng và phá huỷ cả chiếc tàu để bảo vệ con gái không bị vướng vào ṿng pháp luật. Cả hai trường hợp đáng thương nói trên đều xuất phát từ hành động cuồng si, điên dại của những người cha tội lỗi, sống buông thả trong dục vọng thấp hèn, dơ bẩn. Loài ngựa có linh tánh c̣n biết cắn lưởi hủy thân mạng nếu chúng biết được đă xâm phạm thân thể mẹ hay con của chúng. Huống chi con người sao lại không biết bảo vệ sinh mạng, sự ngây thơ, hồn nhiên của con trẻ, lại đi xâm phạm tiết hạnh con gái ḿnh?

Làm việc ǵ cũng có nhân quả. Những việc tội lỗi, xấu xa, bạo ngược không chóng th́ chày cũng sẽ bị phanh phui hay bị luật pháp trừng trị. Luật pháp không trừng trị được cũng c̣n lưới trời lồng lộng không bỏ sót một ai. Luật nhân quả báo ứng cũng rất kỳ diệu không ai lường trước được. Sự quyết tâm thay đổi tánh xấu, làm lành lánh ác là một tiến tŕnh lâu dài có khi cần đến rất nhiều năm hay có khi cần đến cả đời người. Chúng ta có thể hàng ngày quan tâm đến lời ăn, tiếng nói, hành động của ḿnh để tránh phạm lỗi lầm đối với người thân. Chúng ta có thể t́m đến các lớp học, khóa học để chữa trị những bệnh nóng giận, tham dục, ghiền rượu, ghiền ma túy, hay những tánh xấu ham mê cờ bạc, bỏ bê gia đ́nh con cái. Chúng ta phải luôn kiên tŕ, dũng mănh sửa đổi lỗi lầm, thăng hoa hướng thượng mới mong có ngày thắng được các hành động bạo ngược, loạn luân đă hủy hoại bản thân và hạnh phúc gia đ́nh.

Nếu quư vị có câu hỏi hay thắc mắc ǵ về vấn đề bạo hành trong gia đ́nh, xin gọi BPSOS qua những số sau đây: tại Falls Church, Virginia: 703-538-2190; Silver Spring, Maryland: 301-439-0505; Houston, Texas: 281-530-6888.

Chương Tŕnh Cộng Đồng Chống Nạn Bạo Hành Trong Gia Đ́nh của UBCNVB được sự tài trợ của Door of Hope, Fairfax County Consolidated Funding Pool (FY08) và U.S. Department of Justice, Office on Violence against Women, Legal Assistance for Victims Grant Program (2006-WL-AX-0036)./.







This article comes from Mach Song - Life Stream
http://www.machsong.org

The URL for this story is:
http://www.machsong.org/modules.php?name=News&file=article&sid=2461