Mạch Sống Online
· Truyền Thông Mạch Sống
· Trang Nhà BPSOS
· Chống Nạn Buôn Người


Chuyên Mục

:: HÃY CỨU CỒN DẦU
:: ĐÒI TÀI SẢN
:: NGÀY VẬN ĐỘNG CHO VN

40 Năm Tị Nạn
An Toàn Lao Động
Bạo Hành Gia Đình
Chống Nạn Buôn Người
Chủ Quyền Quốc Gia
Cứu Trợ Thiên Tai
Di Dân & Nhập Tịch
Định Cư Nhân Đạo
Lịch Sử Qua Lời Kể
Mái Ấm Gia Đình
Nhân Quyền
Nhân Vật Trong Tháng
Phát Triển Cộng Đồng
Quan Điểm
Sống Đẹp
Sức Khoẻ
Tài Chánh
Tị Nạn
Thế Hệ Trẻ
Thư Toà Soạn
Tin Cập Nhật
Tin Sinh Hoạt
Tin Trang Nhất
Tin Tức Thời Sự
Truyện Ngắn
TPP
Tuổi Hạc
Tù Nhân Lương Tâm
Tự Do Tôn Giáo
Văn Khố Thuyền Nhân
Xoá Bỏ Tra Tấn

Chức Năng Thông Dụng
· Đọc Theo Chủ Đề
· Đọc Theo Số Báo
· Ghi Danh vào Email List
· Quảng Bá Mạch Sống
· Top 15
· Ý Kiến Độc Giả
· Liên lạc tòa soạn
· Gửi bài cho Mạch Sống
· Phiếu Đóng Góp
· Census 2010
· Tìm kiếm

Ghi Danh Nhận Tin
Ghi Danh Nhận Bản Tin Mạch Sống
Tìm Kiếm


Hit Counter
We received
27895244
page views since June 01, 2005
Có Những Mùa Giáng Sinh Như Thế ...

Truyện Ngắn

Thanh Võ

cedarlounge.wordpress.comGia đình tôi đạo Phật, nhưng từ thưở bé tí teo, tôi đã mê lắm mùa lễ Noel hằng năm. Đó là một ngày lễ lớn, tôi được nghỉ học, được mặc quần áo đẹp, được ăn ngon, lại còn được chờ đợi Ông già Noel tặng quà vào đêm 24 nữa chứ. Cái cảm giác háo hức, hồi hộp chờ đợi, làm sao tôi quên cho được. Năm nào cũng vậy, cứ vào đêm 24, trước khi đi ngủ, tôi đều xếp đôi dép mình thật ngay ngắn, thật cẩn thận dưới giường, rồi leo lên giường nằm cầu nguyện, thì thầm nói chuyện với Ông già Noel về món quà mà tôi ao ước. Mà lạ lùng thay, năm nào cũng vậy, sáng hôm sau tôi đều thức dậy thật sớm, và đều thấy món quà mình ao ước đã được gói thật đẹp, để ngay ngắn trên đôi dép của mình. Tôi cứ luôn thắc mắc tự hỏi rằng: "Tại sao Ông già Noel có thể biết được đứa bé nào thích món quà nào, để mà đi mua tặng cho từng đứa một, không lẫn lộn một ai..." Hạnh phúc biết bao nhiêu, cái cảm giác tuyệt vời khi mở món quà ra, "Con cám ơn Cha Noel nhiều lắm."



Rồi khi lớn lên, hiểu hơn về ngày lễ Giáng Sinh, hiểu được là từ đâu mà tôi có được món quà hằng năm đó, nhưng tôi vẫn thích lắm mỗi khi mùa Giáng Sinh lại đến. Nhớ khí trời lành lạnh lúc vào Đông. Nhớ lắm cái không khí sôi nổi, nhộn nhịp chuẩn bị trước Giáng Sinh. Nhớ những buổi chiều tan trường, đạp xe đạp về dọc theo con đường Đồng Khởi, trước nhà thờ Đức Bà, thấy bày bán đủ loại thiệp Noel, thấy mọi người chen chúc đứng lựa thiệp, trả giá lên trả giá xuống, sao mà vui chi lạ?

Nhớ lắm, Noel năm nào tôi cũng đòi Ba Mẹ cho tôi được đi đặt bánh Buche de Noel với ba mẹ để mà mặc tình đứng lựa chọn, chỉ chỏ kiểu bánh này, bánh nọ, nào là bánh chocolate, bánh vanilla, bánh có vị dừa nữạ Nhớ lắm, Noel năm nào tôi cũng đòi Ba Mẹ cho tôi đi Nhà thờ Đức Bà để "cho biết" với bạn bè cùng trang lứạ Bên trong nhà thờ đông nghẹt người; bãi đậu xe không còn một chỗ trống. Thiên hạ đứng chen chúc, nhưng rất trật tự, im lặng lắng nghe vị Linh mục chúc Lễ Giáng Sinh, cầu nguyện và sau đó thì mỗi người được phát một chiếc bánh thánh. Tôi còn nhớ năm đó, tôi lạ lắm, khi được nhận chiếc bánh thánh nho nhỏ, màu trắng, tôi hỏi chú đứng kế bên là cái gì vậy, chú bảo là "bánh thánh đó, ăn đi cháu, Chúa sẽ chở che cho cháu..." Tôi ăn thử, thấy lạt lạt, nhưng lòng cũng thấy vui vuị Ôi, biết đến bao giờ tôi mới có lại cái hạnh phúc được tận hưởng không khí nhộn nhịp của những ngày trước và sau Noel? Mãi cũng vẫn chỉ là mơ ước...

Năm đầu tiên mừng Giáng Sinh ở Canada, tôi nhớ lắm. Mùa đông ở Canada thật lạnh, lạnh kinh khủng, ra đường ai ai cũng phải mặc áo lạnh dày thật dàỵ Nhưng Noel là dịp mà các shopping ở Canada thi đua nhau trang hoàng cho thật đẹp, thật lộng lẫy với đủ loại đồ trang trí đầy màu sắc. Có cả Ông Già Noel, có muôn thú, muôn hoa, có những thiên thần, những nàng tiên, có chiếc hang Bê-lem thật xinh xắn. Tối đêm 24 năm đó, cả nhà tôi đang quây quần quanh bàn ăn, với món gà rôti và chiếc bánh buche thì ông anh bà con gọi phone và kêu mọi người hãy nhìn ra cửa sổ, để nhìn thấy tuyết. Đó là năm 1990, tuyết rơi trễ hơn mọi năm. Tôi nhìn ra ngoài, tuyết trắng rơi đầy trời, những cụm tuyết xốp như bông gòn rơi lả tả, mịn như nhung, thật đẹp và thơ mộng. Không hiểu sao lúc đó tôi chợt nhớ đến câu chuyện "Cô bé bán diêm" mà ngày xửa ngày xưa tôi được nghe mẹ tôi kể. Cô bé thật tội nghiệp, trong đêm Giáng Sinh vẫn phải đi bán diêm, vừa lạnh, vừa đói, trong đêm tuyết, nên cô bé đã quẹt những que diêm để sưởi ấm, và cô đã nhìn thấy hình ảnh mẹ và bà ngoại trong ánh lửa, nên cô đã đốt cho đến chiếc que diêm cuối cùng, và rồi cô bé đã chết cóng. Tôi thấy mình còn hạnh phúc hơn cô bé ấy nhiều, vì mình còn có một mái ấm vào cái đêm lạnh lẽo nàỵ Và tự dưng vào thời khắc đó, không hiểu sao tôi lại nhớ về Việt nam. Quê hương tôi làm gì có tuyết, giờ này ở Việt nam chỉ lành lạnh mà thôị Tuyết ở đây thật đẹp, tôi đang thưởng thức cái đẹp của tuyết lần đầu tiên trong đời tôi trông thấy, nhưng dường như trái tim tôi thì vẫn hướng về nơi xa xôi nào đó.

Mười năm sau, tôi có dịp đón Noel lần đầu tiên tại Mỹ. Đó là cuối năm 2000. Các shopping ở Mỹ vào dịp Christmas không trang hoàng đẹp như Canada, nhưng bù lại, ở Mỹ có những khu nhà giàu họ thi nhau trang trí trước cửa nhà, để xem nhà nào đẹp nhất. Thích lắm! Cả vài tuần trước Noel, cứ hễ khi có thời giờ rãnh, tối nào tôi cũng lái xe đi một vòng các khu nhà giàu đó, ngắm nhìn từng căn nhà với đủ hình thức trang trí sặc sỡ, thật vui mắt và thật đẹp.

Thiên hạ đi xem đông lắm, có người lái xe chầm chậm để ngắm, có nhiều gia đình cả ba mẹ và các con dắt nhau đi bộ mà xem. Đêm 24 năm đó nơi công ty tôi làm đóng cửa sớm; tôi lái xe đi về một mình. Tôi lái xe thật chầm chậm. Khí trời không lạnh lắm, chỉ thấy mát mẻ, dễ chịụ Vì ở một mình nên tôi ghé vào tiệm phở, gọi một tô phở và chậm rãi ngồi ăn một mình. Vừa ăn vừa nghĩ ngợi miên man và nhớ về Việt Nam, về Canada, về những mùa Giáng Sinh trước. Ăn xong, tôi lái xe về nhà, gọi phone chúc Noel Mẹ và các em ở Montréal, rồi đi ngủ. Ngày hôm sau là 25 được nghỉ, được một ngày relax xả hơị Thế là cũng qua một mùa lễ Giáng Sinh.

Năm nào cũng vậy, Giáng sinh là dịp các hội từ thiện tích cực kêu gọi chúng ta hãy giúp cho những đồng bào nghèo khổ có được một mùa lễ no ấm, an vuị Giáng sinh dường như không còn là mùa lễ của những người Thiên Chúa giáo nữa, mà từ lâu đã trở nên như một quốc lễ, một ngày lễ mà mọi người đều vui, đều thích và mong đợị Năm nào tôi cũng gửi giúp các hội từ thiện, nhất là các Hội Thánh ở Nhà thờ, chỉ mong sao chút tấm lòng của mình có thể đem lại chút gì đó niềm vui và nụ cười cho đồng bào trong những ngày cuối năm này.

Đêm Giáng sinh là ngày Chúa chào đờị Đó là một ngày có ý nghĩa vô cùng thiêng liêng đối với các tín đồ Thiên Chúa giáọ Riêng tôi, tôi vẫn xem Giáng Sinh là một ngày lễ linh thiêng, và đáng trân trọng. Đó cũng là một dịp để chúng ta mở lòng ra, giúp đỡ những người còn nghèo khó và bất hạnh hơn chúng ta, theo đúng như lời dạy của Chúa: Hãy thương yêu tất cả mọi người.

Ngày xưa còn bé, cứ mỗi mùa Noel là tôi lại náo nức ngồi nắn nót viết một lá thư với những dòng chữ thật đẹp để gửi đến Ông già Noel, nói cho Ông biết những món quà gì mà tôi ao ước, rồi xếp lá thư lại ngay ngắn, để dưới gầm giường từ mấy tuần trước ngày Giáng Sinh như ba mẹ tôi có nói là: "để Ông già Noel còn có thời giờ mà đi lựa mua quà cho con nữa chứ". Vậy thì năm nay, không ngoại lệ, giờ đây tôi cũng đang viết những dòng chữ, tuy không bằng giấy mực, mà bằng máy vi tính, cũng để gửi đến ông già Noel, để mong Ông biết được điều ước của tôị Tôi ước rằng: mỗi một chúng ta đều có thật nhiều sức khoẻ, nhiều niềm vui, hạnh phúc để có thể chia sẻ và mang đến niềm hạnh phúc cho những người khác đang cần.

Thương chúc tất cả các bạn và gia đình một mùa Lễ Giáng sinh thật vui, thật hạnh phúc, và tràn đầy hồng ân của Thiên Chúa.



Note: Kỷ niệm mùa Giáng Sinh
Posted on Monday, February 14 @ 14:42:14 EST by ngochuynh
 
Related Links
· More about Truyện Ngắn
· News by ngochuynh


Most read story about Truyện Ngắn:
Nói Chuyện Về Ca Dao Tục Ngữ Việt Nam

Article Rating
Average Score: 5
Votes: 1


Please take a second and vote for this article:

Excellent
Very Good
Good
Regular
Bad

Options

 Printer Friendly Printer Friendly

 
Copyright 2005 by MachSong, Inc.
PHP-Nuke 2004 by Francisco Burzi
Mach Song Online.
Publisher: Nguyen Dinh Thang