Nghĩa Nguyễn
Những cơn băo tuyết đang hoành hành các vùng miền Đông Bắc và Trung Tây Hoa Kỳ thật khốc liệt. Thành phố Houston, Texas không bị ảnh hưởng nặng nề nhưng lại có những cơn gió lạnh tê tái kéo dài ngày vào giữa tháng 2 mà hằng năm ít thấy.

Hội cao niên BPSOS-Houston trong ngày mừng xuân Đinh Hợi.
Vùng của Tiểu Bang nắng đổ, mưa dầm này lại đón mùa Xuân dân tộc rất sinh động, nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Hai tuần lễ trước Tết có những buổi họp mặt, những buổi tiệc liên hoan, những buổi gặp gỡ thân mật được tổ chức gần như hằng ngày. Hội Đồng Hương, Hội Ái Hữu, Hội Tương Tế, Hội Đoàn Quân Binh Chủng, Chùa, Nhà Thờ… tràn ngập bích chương, thông báo và ngay cả những chương tŕnh ca nhạc mừng xuân làm bừng lên sức sống của mùa hoa xinh tươi tô thêm nhiều sắc thắm, yêu đời.
Với giai đoạn bậc thang cuộc đời, chúng ta mừng xuân theo từng bối cảnh của thời gian. Dù rằng lịch sử chỉ là chu kỳ xoay vần được lập lại bằng nhiều h́nh thức, nhưng sắc thái đón mừng những ngày đầu mai nở không bao giờ tái tục lần hai.
Khi bước đi chập chững, trong chiếc áo mới, nâng niu bao ĺ x́ với thương yêu tràn ngập của ṿng tay mẹ cha; lúc cắp sách đến trường, hân hoan cùng bạn bè lăng xăng tiệc tất niên, tân niên cùng những gịng nhật kư xuyến xao đầy lưu luyến. Khoác trên vai áo trận, có mùa xuân nơi đồn vắng xa xăm, có mùa xuân lạnh lẽo trên đỉnh Trường Sơn ghép mây trời làm hoa, hoặc đón xuân về trên chiếc vơng đong đưa giữa rừng già thăm thẳm để nhớ người bạn học duyên dáng thầm yêu làm niềm an ủi nơi hẻo lánh, hắt hiu.
Chiến tranh chấm dứt, những uất nghẹn đếm từng mùa xuân trôi qua trong các trại tù cải tạo. Ba năm trong các trại tỵ nạn; xuân về với đau xót âm thầm vọng về cố quốc. Lần lượt từng mùa xuân của vùng trời tự do, thăng bằng tâm hồn dần dần trở lại, những rạo rực niềm vui thuở thiếu thời như phục hoạt. Ngọn sóng tự tin dâng cao xoá tan phần ám ảnh thù hận từ kẻ chiến thắng đồng chủng tộc, nhưng không đồng tư duy. Kỷ niệm êm đềm tâm linh lưu chuyển vào vùng hoa mộng một cách nhẹ nhàng thấm thía.
Kỷ niệm nào cũng vậy; một ư nghĩa riệng biệt cho mỗi kỷ niệm đi qua trong đời.
Mùa thu có những lá vàng thướt tha nhẹ bay trong gió làm xao xuyến đôi chút mênh mông.
Nhưng mùa đông cho ta ấn tượng để nhớ đời đời dù niềm nhớ đơn phương. Buổi sáng gió lạnh lập đông 2006; tiếng phone reo: “Alô! Hoàng Lan Chi muốn gặp anh trước cổng chính chợ HK 4”.
“Sao? Phải chăng người từ Washington DC”.
Ngỡ ngàng quá! Một bất ngờ khó diễn tả. Điều ḿnh không nghĩ đến lại đến. Điều ḿnh chưa mong lại diễn ra. Nhận xét bất chợt khi gặp nhau lúc đầu vẫn tồn tại. Người có ước vọng cao, xông xáo, cởi mở, sẵn sàng góp ư với mọi đề tài, điều kiện tối thiểu của vai tṛ chủ bút tờ báo Mạch Sống. Một khám phá lư thú khi cùng Chi đến viếng Chùa trong ngày trời âm u có những giọt mưa ngâu nhẹ hoà trong từng cơn gió se lạnh. Một người con thuần đạo, những lời nguyện cầu chân thành, tâm kính bao la, Chi đă mong ơn trên ban phát t́nh thương nồng nàn đến quảng đại chúng sanh. Dưới chân tượng đài Phật Mẫu, tôi tin chắc Chi đang hoà ḿnh trong thế giới đại đồng hơn là khung hẹp cá nhân. Một thoáng rộng của người từng đứng trên bục giảng Khoa Học thuở nào. Ngày về, trên xe đưa ra phi trường, Chi ngâm đôi câu thơ của Nhất Tuấn đă cho tôi nhiều cảm xúc trong ḷng và hỏi tôi thích loại nhạc nào nhất? Chưa dám đi vào câu trả lời chính xác v́ thú thật nhạc lư của tôi rất tồi. Tuỳ theo hứng thú nhất thời hoặc phù hợp tâm trạng bất chợt nên dù nhạc tiền chiến, nhạc cũ, nhạc mới cũng cho tôi những rạo rực cá biệt lạ lùng. Một kỷ niệm khó có thêm lần nữa phải không Chi? Thế mà nó vội vàng qua đi trong ánh mắt đậm đà luyến nhớ.
Và ánh mắt đợi chờ đón Xuân Đinh Hợi tại văn pḥng Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển được h́nh thành một cách chu đáo. Đúng 3:30 chiều ngày 15/2/2007, hội viên của Hội Cao Niên tề tựu đông đủ với nụ cười rạng rỡ trên môi. Ban Tổ Chức vận dụng tối đa nhân lực nên mọi việc tuần tự trôi qua thuận lợi. Người tham dự không phải đóng góp một chút tài chánh nào v́ được sự tài trợ nhiệt t́nh của các vị mạnh thường quân: Bác Sĩ Nguyễn Thái B́nh, Nha Sĩ Thức La, Bác Sĩ Đạc Vũ, Bác Sĩ Khoa Trần, Luật Sư Quân Vũ, Luật Sư Catherine Thân, cô Janet Thuư Bùi, Vietnamese American Real Estate Association, ông Phương Văn, ông Tùng Nguyễn, anh Đạt Nguyễn, Alpha Bakery, Bodard Restaurant… Tất cả phục vụ tối đa cho quí vị cao niên: phương châm của các nhân viên.
Chủ điểm là văn pḥng 2, hằng ngày với dịch vụ chính cho nạn nhân cơn băo Katrina đă được thu xếp làm nơi có thể đón nhân trên 100 người cùng dự. Công việc được hợp tác năng động của các chị Hải, Thu Trang, Hồng, Phương, Becky Bảo, anh Bảo Lê, Điện, Philip Hiệp… Những bàn tay thon thường xuyên làm việc giấy tờ trên bàn viết mà nay rất nhanh nhẹn phân phối phần thực phẩm thật khéo léo đầy đủ. Tiếng vang “cứu bồ” vừa cất lên th́ lập tức được đáp ứng “có ngay”. Từng quả quít, từng chùm nho, từng chai nước được mời đến từng người. Không ai từ chối bất cứ việc ǵ mà chính họ có thể làm được.
Phần văn nghệ có nhiều tiết mục vui tươi ư nghĩa. Sớ táo quân, tân nhạc, cổ nhạc, thơ, chuyện vui làm phong phú niềm vui họp mặt. Giàn âm thanh do Hội Cao Niên yểm trợ, Tim Bùi với ngón đàn keyboard hào hứng, nhạc sĩ Kỉnh Điều linh động tô đậm nét mượt mà của các giọng ca Hoàng Tường, Washington Đinh, Yunbriner Ngọc… hoặc cổ nhạc mùi mẫn của Văn Thành.
Tiếng nhạc tango trổi lên làm cho đôi chân yêu nhịp trống không chịu nằm im nên lả lướt ở vị trí hạn hẹp có được của ḿnh. Không ai cùng khiêu vũ, chị Hải một ḿnh thưởng thức cho riêng với cả dáng dấp dịu dàng, nghệ thuật nơi nhà hàng Majestic Sài G̣n ngày xưa.
Chúc sức khoẻ, nhiều may mắn cùng bao ĺ x́ đỏ vui tươi do cô Thảo Nguyễn, Giám Đốc Văn Pḥng BPSOS tại Houston, gởi đến tận tay mỗi người mà niềm hy vọng thật cao sẽ có người trong chúng ta trở thành triệu phú.
Thành viên của Hội Cao Niên với anh Hội Trưởng Nghĩa Đặng lo lắng từ giây phút bắt đầu phát động chương tŕnh, đến anh Hội Phó Vơ Quang Tuệ dù hiền thê bị yếu kém sức khoẻ phải nhập việân bất cứ lúc nào cũng có mặt từ khởi sự. Đôi mắt bị áp suất cao, thị giác khi mờ khi tỏ nhưng anh chị Thôi vẫn tham dự cùng anh Trác ở housing nằm phía bắc xa xôi, lại không phương tiện cá nhân cũng đă hiện diện thật sớm.
Những bàn tay ân cần không tính toán đă cùng nhau góp sức công tác chung nên buổi tiệc tan đă có nhiều thiện nguyện dọn dẹp, sắp xếp, hoàn trả vật dụng nhanh nhẹn; 15 phút sau tất cả trở lại nguyên trạng của một văn pḥng tươm tất.
Đến dự khi chương tŕnh diễn ra phân nửa v́ lư do cá nhân. Đó là sự thiệt tḥi cho riêng ḿnh và cũng là lần đầu tiên tham dự tiệc xuân trong trạng thái bê trễ. Gần 12 năm trong quân ngũ, tôi không có được h́nh ảnh đẹp kiêu hùng ở ngày trở về của người thương binh trên đôi nạng gỗ để khi cày bừa có đôi trâu xanh hết ḷng giúp đỡ. Nhưng lần nầy cùng tham gia buổi tiệc, đi trên nạng gỗ, tâm hồn tôi chuyển sang trạng thái khác lạ khó tường. Dĩ nhiên nỗi buồn trốn chạy xa bay, không chút vấn vương trong mắt.
Nh́n thấy nụ cười tươi vui trọn vẹn, gương mặt rạng ngời của quí vị đồng niên dù trước đó có quen hay không; nhưng giờ đây cùng chung nỗi niềm “Hăy sống cùng nhau, cho nhau những ǵ ưu ái của cuộc đời c̣n lại”... Xin hăy bỏ qua tỵ hiềm, cố chấp nhỏ nhen.
Thành phố Houston có khoảng 6,7 hội người già, nhưng 90 % khi gia nhập vào tổ chức của họ, bạn phải có điều kiện với chi phí do Chính Phủ Tiểu Bang đài thọ. Nhưng với Hội Cao Niên của Uỷ Ban Cứu Người Vượt Biển, bạn không bị đ̣i hỏi điều kiện ràng buộc và c̣n được giúp đỡ nhu cầu cần thiết ân cần. Văn pḥng có những dịch vụ pháp lư với LS Tuấn Phạm, LS An Phong và cô Ngọc Thanh với nhiều kinh nghiệm về di trú nhập tịch; housing, medicare, Medicaid cùng cô Tuyền; Thầy Thông đảm trách lớp Anh Văn, thi quốc tịch; Phong Lê, Ngọc Huỳnh chuyên lo báo chí, tin tức, thông dịch; cô Quỳnh chăm sóc bệnh trạng phụ nữ; Jamela về AmeriCorps cùng sự hợp tác của các anh Mai, chị Trọng... Những tấm ḷng hoạt động thanh cao thuần tuư xă hội cho niềm tin vững chắc để cùng thương mến t́m đến với nhau thân thiết. Thế hệ trẻ chứng thực cho ta sự mến phục bằng hành động dấn thân cao độ trong cương lĩnh phục vụ không tính toán thiệt hơn, không khoa trương hậu ư. Chân thành cám ơn luật sư thật trẻ, duyên dáng An Phong đă khởi xướng, vận động để buổi tiệc tất niên h́nh thành, chu toàn và hoàn mỹ.
Xuân Đinh Hợi đến trên đôi nạng gỗ. Dẫu rằng sự di chuyển bị giới hạn nhưng là kỷ niệm vô vàn quí yêu không bao giờ phai nhoà trong tâm trí cùn mằn của kẻ nạn thương hôm nay.
Tai nạn bất ngờ làm cho thời điểm bất lợi, đến dự buổi tiệc với tâm tư rộng mở. Trên bước chân ra về lặng lẽ nhưng trong ḷng rộn vang bao tiếng pháo nổ tưng bừng khôn xiết. Xin cám ơn những ǵ từ không tạo thành có; dù biết rằng chuyện đất trời có đó rồi cũng thành không.
Mạch Sống Số 57, tháng 4, 2007