Ts. Nguyễn Đình Thắng
Năm vừa qua là một năm cực kỳ đen tối cho dân tộc Việt Nam, với biết bao người con ưu tú của đất nước bị bắt bớ, tù đày, tra tấn, hãm hại; với thái độ bạc nhược của kẻ cầm quyền khi quốc thù Phương Bắc từng bước nuốt chửng giang sơn gấm vóc; với nỗi nhục quốc thể khi hàng trăm ngàn con dân Việt phải đi làm nô lệ, tôi đòi, nàng hầu trên khắp năm châu.
Nhưng cùng thì tắc biến. Lịch sử sẽ phải sang trang.
Muốn vậy, trước hết người dân trong và ngoài nước, dù với hai bàn tay trắng, phải dám đứng thẳng lưng, đi thẳng người, và ngẩng đầu cao. Bạo quyền chỉ có thể ngự trị trên sự sợ hãi. Khi người dân hết sợ thì bộ áo giáp của bạo chúa sẽ tan biến đi, để lại một kẻ trần truồng, trơ trẽn.
Kế đến, người dân trong và ngoài nước phải biết tập hợp với nhau vì đại nghĩa – đó là đại nghĩa giải thoát dân tộc khỏi hoạ diệt vong. Trước vận nước, mọi người dân phải nhập cuộc. Đó là trách nhiệm. Khi cả dân tộc trở thành một đại khối, thì đấy sẽ là sức mạnh vô địch. Trên ngọn lửa đại nghĩa thế lực của kẻ gian sẽ chảy tan như mỡ trừu.